Có lẽ một phần do sự ngắn gọn, xúc tích, cô động của từ này khiến cho việc dùng nó trở nên phổ biến. Đại loại như, anh kia làm ăn gặp thời nên trở nên giàu có hoặc chị kia gặp thời nên nhanh thăng quan tiến chức. Và không ít người cũng với chữ thời đó mà suy nghĩ ấu trĩ rằng, trong cuộc sống để thành công thì chỉ cần có Thời, mà hoàn toàn không đề cập đến những nỗ lực, ý chí không ngừng và quá trình bươn chải đầy khó khăn trước khi đạt đến thành công của những người gặp Thời đó. Một anh lạ nước lạ cái, đến mở quán nhậu gần khu vực của bạn, sau đó anh ta nhanh chóng phất lên. Ngay lập tức người ta bảo nhau rằng anh ta gặp thời, mà không biết trước đó anh ta đã từng ba lần mở quán nhậu kinh doanh và đều thất bại. Đến lần thứ tư này, nhờ những kinh nghiệm tích lũy được và ý chí sắt đá không chịu bỏ cuộc, cuối cùng anh ta gặp Thời.
Hoặc
như kể cả, đây là lần đầu tiên anh ta kinh doanh và thành công, thì việc dùng
chữ Thời liệu có đúng, chỉ vì anh ta
“may mắn” hơn những người khác, mà bỏ qua việc anh ta mạnh dạn bắt tay vào kinh
doanh với biết bao nhiêu vấn đề và công việc đòi hỏi sự bản lĩnh và đầu óc như
sắp xếp nguồn nguyên liệu, quản lý nhân sự, cắt giảm chi phí, marketing và hàng
mớ rui ro từ công việc mà một người khởi nghiệp phải đương đầu.
Vâng
từ Thời thật phũ phàng, ấy thế mà
chúng ta vẫn dùng nó như từ cửa miệng hằng ngày, thay vì nói về những nỗ lực,
phấn đấu của người khác trước khi họ đạt đến thành công. Phải chăng, đó là hình
thức chúng ta che dấu sự đố kỵ và GATO của mình.
Thực
ra tôi cũng vậy, tôi cũng hay dùng từ Thời
để diễn tả về thành công của người khác mà vẫn không hiểu tại sao việc dùng từ Thời lại hợp lý đến vậy nhưng có lẽ từ
nay mọi thứ phải thay đổi, cách tôi suy nghĩ và diễn đạt về thành công của người
khác cần sinh động hơn và khách quan hơn!
Tôi
cũng tin rằng, bản thân bạn, nếu bạn thành công, bạn sẽ không muốn người khác
nói về sự thành công đó chỉ đơn giản bằng chữ “Thời”.
VIET EURO